CHUYỆN  DÀI XÃ HỘI CHỦ NGHĨA

                                                     THÙY DƯƠNG  N.K.

 

 

“DỊCH CƯỚP ĐẤT ” CỦA ĐẢNG VIÊN HAY LÀ "CHIẾN DỊCH THI ĐUA"

CỐ HỮU CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM ????

 

      Người dân Việt Nam đang là nạn nhân của bọn cán bộ đảng viên cộng sản, họ bị cướp đất cướp nhà một cách công khai mà không thể khiếu kiện được dù có cơm ghe bè bạn vác đơn ra ăn dầm nằm dề mấy năm trời tận Ba Đình cũng thế thôi, không ai cứu xét cho mình mà còn có khi lại chuốc họa vào thân nữa là khác! (như bà Trần thị Ngọ, đã 20 năm khiếu kiện mà vẫn không có nơi cư trú !). Vì chuyện cướp đất cướp nhà đã tràn lan khắp nước như “chiến dịch Hồ chí Minh” năm nào rồi, không ai xử ai hết vì từ Trung ương đến địa phương ai cũng lo “tổng tấn công”, ai cũng có mục tiêu cho cá nhân mình hết trong một “chiến dịch thi đua” thì chiến lược “liên kết” và chiến thuật “hợp đồng binh chủng” không lúc nào được thi hành hết sức chặt chẽ như lúc nầy!! Phủ phải binh phủ và huyện phải binh huyện ! Không còn một kẽ hở nào để cho địch (dân chúng nạn nhân) phá được thế liên hoàn của ta (cộng sản) được ! Dĩ nhiên lực lượng công an được huy động tối đa, sẳn sàng bẻ gãy mọi “âm mưu” biểu tình gây rối trị an, để cho “phe ta” được tuyệt đối an toàn trong chiến dịch "toàn đảng thi đua" nầy.

"Món nợ ruộng đất " nầy đang là một vấn đề cực kỳ nóng bỏng vì oan ức của người dân đang chồng chất ngút ngàn trong xã hội, vì bọn cướp đất (mà cựu cán bộ Bùi Tín phải nén lòng gọi là "địa tặc") là bọn quan chức đầu Đảng tối cao (Bùi Tín gọi là "tứ đại triều đình": tổng bí thư, chủ tịch nước, thủ tướng, chủ tịch quốc hội), bọn đầu tỉnh, đầu huyện, đầu xã…. đều nhanh chóng biến từ "bần cố nông" thành "đại địa chủ", vượt xa những địa chủ hạng tôm tép mà Đảng đã thẳng tay chặt đầu oan ức trong chiến dịch "cải cách ruộng đất" hồi thập niên 50, dưới sự chứng kiến và  giám sát của bọc cố vấn vĩ đại Trung Cộng !!!! .

       Đây nhé:  Chỉ xin nêu lên một vài trường hợp điển hình thôi cũng đủ thấy rỏ hành động “cướp giật hay đồng lõa cướp giật” quá dã man của bọn chánh quyền cộng sản khắp nơi từ Nam chí Bắc :

     

 1).- Ngay tại thủ đô Hà Nội, ngôi nhà của bà Nguyễn thị Bảy ở 27 phố hàng Đường bị một “thương binh giả” ngang nhiên chiếm đoạt. Bà Nguyễn thị Bảy 82 tuổi, là con dâu của Bà Mẹ Việt Nam anh hùng Nguyễn thị Hợi, là vợ của liệt sĩ Dương trung Hậu, là mẹ của ông Dương trung Quốc, tổng thơ ký hội Khoa Học Gia Lịch Sử Việt Nam kiêm Tổng biên tập tạp chí “Xưa và Nay”, đương kiêm đại biểu Quốc Hội . Chánh quyền Hà Nội đã bịa đặt là gia chủ đã hiến nhà, và đang bao che cho một người mà họ gọi là thương binh trong hành động chiếm dụng cửa hàng của mẹ ông là bà Nguyễn thị Bảy, nên ông Duơng trung Quốc đã ra văn thư thách thức các vị lãnh đạo Hà Nội đưa ra bằng chứng cụ thể để chứng minh việc hiến nhà và chứng minh lý lịch của người thương phế binh giả mạo. Vụ việc đã xảy ra từ tháng 2 năm 2002, mà mãi đến nay vẫn chưa được giải quyết dứt điểm, mặc dù các lãnh đạo của thành phố Hà Nội đã báo cáo (!) với Thủ tướng Võ văn Kiệt và Quốc Hội giải pháp để dứt điểm vụ việc từ năm 2002. Điều ngạc nhiên và đáng tiếc hơn nữa là ông Hoàng văn Nghiên, trước kia là chủ tịch UBND thành phố Hà Nội nay là Trưởng đoàn đại biểu Quốc Hội Hà Nội đã quá hèn khi thối thoát một cách vô trách nhiệm là ông đã bàn giao vụ việc này cho Ủy Ban rồi nên không còn có trách nhiệm gì nữa, mặc dầu ông hiện là người đứng đầu cơ quan đại diện dân ngay tại địa bàn mà dân đã bầu cho ông trong đó có gia đình bà Nguyễn thị Bảy và ông Dương trung Quốc, đồng viện của ông !     

Có một câu rất đáng được nêu lên đây để chúng ta thấy rõ tâm trạng của một ông đương kiêm dân biểu Dương trung Quốc đối với nền Hành Pháp của Cộng Hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam khi ông viết thẳng cho vị Chủ Tịch Hội Đồng Nhân Dân Thành phố Hà Nội, là ông Phùng hữu Phú :

“Xin giáo sư tiến sĩ Phùng hữu Phú là người đã đọc nhiều hiểu rộng , có thấy ở đâu, ở xứ nào, ở vào thời kỳ nào, có triều đại hay chế độ nào đã tước đoạt tài sản hương hỏa của người đã hy sinh, đã chết vì triều đại hay vì chế độ đó hay chăng ?”

 

(2).- Không chỉ có người dân ở ngay Hà Nội mà còn có nông dân từ Hưng Yên thuộc Miền Bắc hay từ Đổng Tháp, Cà Mau của Miền Nam đã lặn lội ra tận thủ đô Hà Nội mang theo hồ sơ khiếu kiện. Họ bất chấp mưa to gió lớn, hay thời tiết khắc nghiệt… vẫn kiên trì chầu chực suốt ngày ở các trụ sở trung ương của Hành Pháp hay Quốc Hội với hy vọng công khai bày tỏ sự phản đối các sự việc cướp đất hay giành đất trong mấy năm gần đây mà không được chánh quyền nào giải quyết, từ trung ương cho đến địa phương tỉnh, quận hay xã ấp…

Ước tính mỗi năm có đến 200 ngàn mẫu đất nông nghiệp (ruộng, vườn) bị chánh quyền chuyển đổi trong mục đích chia chác xử dụng hay chuyển nhượng cho các hãng ngoại quốc một cách bức xúc cho người dân mà cho đến nay vẫn chưa được đền bù tương xứng. Lực lượng công an ngăn chận các ngả đường và luôn hạn chế mọi phóng viên tiếp cận, nhất lá các phóng viên ngoại quốc….                                                                           

 

(3)- Trong khi huyện Bình Long đã thu hồi đất của dân tộc S’tiêng trong quá khứ, và Huyện Phước Long trong tháng 3 vừa qua, thì tại Ấp Phước Tiến và Ấp Bù Tam Xã Hưng Phước, Huyện Lộc Ninh, Tỉnh Bình Phước Chính Quyền địa phương sở tại đang ra lệnh cho Dân S’Tiêng sống trong vùng này phải giao hàng trăm hécta đất cho Chính Quyền để Quy Hoạch, trong khi những miếng đất này người dân đã khai phá trước khi Cộng Sản chiếm được Miền Nam , điều này thật bất nhẩn và gây bức xúc trong lòng người dân tộc S’Tiêng. Được biết thì Chính quyền địa phương thông báo họ sẽ thu hồi đất sau khi dân S’Tiêng thu hoạch xong vụ mùa trong tháng 10 tới đây, và như vậy Dân S’Tiêng sẽ không còn đất sống, và nếu muốn sống thì họ phải trở thành lực lượng lao động kiếm cơm từ những tập đoàn MaFia đỏ làm chủ những đồn điền cao su rộng lớn ở Việt Nam !!! Chúng ta hãy nghe lời phê phán gay gắt của một nông dân ở đây thì biết rõ hiện trạng của người dân và tâm tư của người dân ở nông thôn Việt Nam ra thế nào:     

  “Chúng tôi thấy đường lối của Đảng và các chỉ thị của Nhà Nước đều quy hướng vào mục tiêu lấy dân làm gốc. Thế mà đến nay tỉnh Bình Phước và huyện Phước Long biết là xã Đăk-ơ, lâm trường Bù Gia Mập đã làm ngược lại. Thật dã man hơn phát xít Nhật phá lúa để trồng đay, lại còn đốt nhà vô cùng dã man. Cảnh tượng vô cùng đau khổ khiến nhiều người không nhà không cửa. Nếu Nhà nước không giải quyết sẽ xảy ra vô cùng nguy hiểm về người và của. Chúng tôi sẽ đề nghị các Đại sứ quán của các nước tại Hà nội hãy bảo vệ nhân quyền cho chúng tôi. Hiện nay chính quyển sở tại xã Đăk-ơ, huyện Phước Long, tỉnh Bình Phước đã bắt dân đánh đập tàn nhẫn và bắt giam nhiều người, bỏ nhịn đói, nhịn khát rất khổ sở. Cuối cùng chúng tôi đả đảo bọn khủng bố! Đả đảo tập đoàn phản động tỉnh Bình Phước, huyện Phước Long !!!”

 

(4) Tại Tây Ninh, ngay từ năm 1995, vụ “chia đất” công ở tiểu khu 41 đã là vấn đề “thời sự” của tỉnh nầy. Cũng tại thời điểm đó, Thanh Tra tỉnh Tây Ninh cũng đã vào cuộc và phát hiện việc chia chác đất công của nhiều quan chức. Chẳng hạn ông Nguyễn Văn Sỹ - giám đốc nhà máy đường Nước Trong cũng được chia phần 20 hecta, Nguyễn Ngọc Thạnh - giám đốc nhà máy đường Tây Ninh được chia 28 hecta, ông Trần Hoàn Kiếm - tổ trưởng tổ sản xuất 30 hecta, bà Phúc - kế toán 19 hecta và tập thể tổ sản xuất cũng được chia 22 hecta...

Một quan chức đầu tỉnh thời bấy giờ cũng có đất trong khu vực này là ông Trần Việt Biên - nguyên phó chủ tịch tỉnh Tây Ninh, nhưng “núp” dưới danh nghĩa hai người con trai là Trần Quốc Bảo (đứng tên chủ quyền 80,000m2) và Trần Thanh Hưng (88,884m2). Còn nhớ trước đây ông Trần Việt Biên cũng có đất tại dự án 327 Bàu Rã và cũng do hai người con đứng tên, diện tích hàng chục hecta.

Chưa hết, trong danh sách 96 hộ đứng chủ quyền (do xã Tân Hà cung cấp cho cơ quan chức năng ) còn có những cái tên quen thuộc là ông Ðặng Văn Ninh, nguyên phó chủ tịch tỉnh Tây Ninh cùng với vợ là bà Trần Thị Sữa (cũng là một cán bộ đứng đầu ở tỉnh) đứng chủ quyền với diện tích lên đến 221,899m2 hiện đang trồng cao su; ông Phạm Khắc Hùng - cán bộ công an huyện Tân Châu sở hữu 67,969m2...

(5) Một câu chuyện đau thương mà bất cứ ai khi nghe qua đều xúc động, huống chi  những người đã găp trực tiếp Cụ bà Trần thị Ngọ đã 93 tuổi, vẫn ngày đêm lặn lội ra tận Hà Nội mong gặp được ông Tổng bí thư Nông Đức Mạnh để đòi lại miếng ruộng mà gia đình Cụ đã bao đời canh tác. Có lẽ nhiều người dân sống ở khu vực vườn hoa Mai Xuân Thưởng - Hà Nội , không lạ gì một Cụ bà luôn mang chiếc Huy chương kháng chiến trước ngực, ngủ bờ, ngủ bụi, để mong tìm được người giúp mình làm giấy tờ khiếu kiện đòi lại 5,7 hecta ruộng, mà bọn CS địa phương đã can tâm cướp đi của Cụ.

Bà Trần thị Ngọ quê ở miền Nam, Bà rịa -Vũng Tàu. Trước 1975 gia đình bà từng là gia đình Cách Mạng “gộc”. Đã từng nuôi dấu cán bộ, du kích địa phương, từng tham gia đấu tranh chống Mỹ Ngụy....Mỗi tháng gia đình bà phải nộp 200kg gạo cho du kích và cuối năm còn phải nộp thêm 100 giạ lúa nữa. Mặc dù, theo như Bà nói, lúc đầu là tự nguyện nhưng sau đó gần như là sự bắt buộc của du kích rằng phải hy sinh vì “phong trào đấu tranh”, cho nên lúc bấy giờ vợ chồng bà phải chạy đôn chạy đáo để kiếm đủ lương thực cung cấp cho du kích. Để cuối cùng chồng bà bị phát hiện và bị bắn chết. Sau năm 1975, bà được Thủ tướng Phạm văn Đồng trao tặng Huy chương kháng chiến, và chồng bà được truy tặng danh hiệu liệt sỹ.

Trong thời gian “Tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên CNXH” gia đình bà cũng như mọi người khác, tất cả mọi đất đai phải vào Hợp tác xã nông nghiệp. Như vậy 5,7 ha đất của bà bị sung vào công quỹ. Năm 1986, Hợp tác xã thất bại, đất đai giao về lại cho nhân dân. Trên lý thuyết là vậy, nhưng thực tế bọn Quản lý HTX ăn chận gần hết. Chúng cướp bóc đất đai của những người thế cô, đơn chiếc, không có người bảo vệ. Như vậy là bà mất trắng. Lúc đầu bà khiếu kiện lên nhiều nơi ở địa phương nhưng chẳng nhằm nhò gì, sau đó bà ra đến tận Hà Nội đến văn phòng làm việc của Tổng bí thư để khiếu nại, nhưng vô hiệu. Cho nên bà mới mạnh miệng nói :

"Đảng ta” luôn rêu rao Đảng là “của dân, do dân và vì dân” nhưng bất cứ ai đã sống dưới chế độ CS đều thừa biết rằng: Đảng CS là Đảng “cướp sản nhân dân, cướp sạch của dân”.

(6)- Điển hình nhất là trường hợp cướp đất của bọn cường hào ác bá tại tỉnh Cà Mau sau đây đã có sự tiếp tay và hổ trợ công khai và trắng trợn của chính quyền địa phương .      Bà Nguyễn kim Phượng thường trú tại 132 Nguyễn tất Thành, thành phố Cà Mau. Chồng là Phạm văn Minh, thuộc tiểu doàn 307 (Khu 9) tập kết ra Bắc 1954, quay về hoạt động ở Tiền Giang cho đến 1975. Đã có nhà và sinh sống tại miếng đất của cha là ông Nguyễn văn Quán (0.30 ha) tại khóm 7 phường 8, Nguyễn tất Thành, thành phố Cà Mau, tỉnh Cà Mau. Miếng đất nầy có chứng khoán từ năm 1971, và gia đình đã làm ăn sinh sống tại đây cho đến nay đã trên 40 năm, hợp pháp.

Năm 1979 cha là Nguyễn văn Quán chết, năm 1991 mẹ chết, cả hai đều được an táng trên miếng đất nầy bằng 2 mả đá kiên cố.

Năm 1989 , ông Tô văn Hiền, 121 đường Phan bội Châu, thành phố Cà Mau đưa ra một tờ "nhượng đất" đề tên người nhượng đất là ông Nguyễn văn Quán (cha cô Kim Phượng) để lấy lại miếng đất nầy. Tờ nhượng đất nầy là giả mạo vì cả hai ông Nguyễn văn Quán (người nhượng) cùng người mua (Tô văn Hiền) đều không có ai ký tên, và chính quyền cũng không có chứng thực hay xác nhận.  

Năm 2000: Chủ tịch phường dẫn quân đến đập phá nhà cô Kim Phương lần đầu tiên.  Năm 2001 Ủy ban phường bắt Kim Phượng về giam giữ, để cho tên Trần tú Ngọc dỡ nhà Kim Phượng, chặt hết vườn cây và cất nhà trên miếng đất vừa chiếm được , xong mới thả cô Kim Phương về.

Năm 2003, chính quyền phường 8 đến dỡ hết nhà Kim Phượng, chở hết tài sản Kim Phượng về phường và mãi cho đến nay chưa trả lại.

Cả tòa án tỉnh Cà Mau và Viện Kiểm Sát tỉnh đều bảo vệ và bao che cho tên Hiền. Vì bản cáo trạng của Viện Kiểm Sát Cà Mau hoàn toàn sai sự thật và dựa trên một tờ nhượng đất  gỉả mạo. Nên qua cả 4 phiên tòa xét xử đều lọt tội lọi người . Tuy còn một ông Hiền bị xét xử về tội đánh và hủy hoại tài sản của cô Kim Phượng, lãnh án 9 tháng tù giam kể từ tháng 11/2005. Nhưng cho đến tháng 6/2006 tên Hiền vẫn còn nhởn nhơ ngoài đường…. Đó là cảnh bi ai dưới chế độ xã hội chủ nghĩa , một chế độ được tâng bốc với biết bao mỹ từ, nào là nhân đạo, bác ái, công bằng, do dân, vì dân v..v  và v.v…. một cảnh công khai cướp đất (có sự bao che hỗ trợ của cả chính quyền hành pháp vá Tư Pháp) đất và nhà của một gia đình bộ đội của cụ Hồ trong thời điểm mà cộng sản rất hãnh diện gọi là thời điểm có "hòa bình"!!

Còn nữa… còn nhiều nữa, từ Miền Nam ra đến Miền Bắc đâu đâu cũng có cảnh “dân lành bị cướp đất”, “bị giựt đất”, không giấy mực nào kể hết được . Mà quái quăm thay, thủ phạm lại chính là cán bộ đảng viên, toàn là lãnh đạo đủ mọi cấp trong chánh quyền hay trong đảng cộng sản Việt Nam  ! Do vậy gần như tất cả mọi đơn khiếu kiện đều “bị xếp xó”. !

CHUYỆN "ĐẶC XÁ" VÀO DỊP QUỐC KHÁNH 2/9/2006 .

Trước khi Ngyễn tấn Dũng đi dự Hội Nghị cấp Cao Diễn Đàn Hợp Tác Á- Âu (ASEM) tại Helsinki (Âu Châu) nhơn ngày 2/9, quen thói tuyên truyền bịp bợm, cộng sản tung ra chiêu "thả tù" mà cộng sản gọi là "đặc xá", để phô trương cái mà họ tự gán cho họ hai chữ "nhân đạo" để che dấu hai bàn tay dính đầy máu của dân tộc.

Nhưng bằng một bức thư ngỏ được ông Võ văn Ái, Chủ tịch Ủy Ban Bảo Vệ Quyền Làm Người Việt Nam kiêm Phó Chủ Tịch Liên Đoàn Quốc Tế Nhân Quyền tung ra trước dư luận và các cấp cao đến dự hội nghị, phá vỡ âm mưu lợi dụng hội nghị để tuyên truyền cho chế độ, vạch rõ cho Thế Giới thấy hết bộ mặt thật của một chế độ không bao giờ có một thứ Tự Do tối thiểu nào kể cả Tự Do Làm Người, một chế độ đang chà đạp Nhân Quyền…v.v. cho hội nghị thấy được chuyện "thả tù" chỉ là một hành động đánh phấn thoa son hầu che đậy cả một hệ thống 800 nhà tù của Nhà Nước và nhà tù tại gia (chánh phủ không tốn cơm) ở Việt Nam.

Còn nhà văn Trần Nhu (trong nước ) thì thẳng thừng

"ĐCSVN rõ ràng là một tổ chức lưu manh “chuyên nghiệp”, và nhà nước CHXHCNVN là một công cụ đắc lực của bọn lưu manh. Đây là một sự thực, không thể dùng một danh từ nào khác thích hợp hơn. Vì rằng những thủ đoạn dối trá và lưu manh đã được đảng cộng sản Việt Nam thực hiện suốt trong 6 thập niên qua, và hiện còn đang diễn ra công khai hằng ngày ở đất nước  Việt Nam, giữa công an của chế độ và  nhân dân . Chánh phủ tổ chức những nhóm khủng bố, bắt cóc công dân của nước mình ! Công an  đột nhập vào nhà dân, khám xét tùy tiện lục lạo, rồi thu giữ hiện vật của họ mà không cần có lệnh của tòa án. Công an  muốn bắt ai cứ việc dán nhãn hiệu "phản động", "gián điệp" "khủng bố" "xâm hại an ninh quốc gia, hay trật tự công cộng v.v.. cho nên những công dân vô tội thường cứ bị hành hung, bắt bớ và đánh đập tàn nhẫn….."

Trong số mấy ngàn tù được thả ra chỉ "nhỏ giọt" có vài người hiện đang bị ứ đọng trong hơn 800 nhà tù và trại cải tạo trên khắp nước Việt Nam mà cũng gọi là "tổng đại xá" cho tù nhân chanh trị được sao ?! Thật đúng là miệng lưỡi của người cộng sản ! Mỉa mai thay ! chỉ riêng hai nhà tù Nam Hà (Ba Sao) và Z 30 A  tổng số tù chánh trị và tôn giáo, bị giam cầm vì bất đồng chánh kiến cũng đã lên tới 307 người rồi (theo sự phát hiện của nhà báo Nguyễn khắc Toàn và thượng tọa Thích Thiện Minh), Trong số tù nhân được thả chỉ có vài người như ông Phạm hồng Sơn hay nhà văn Hoàng Tiến, nhà báo Nguyễn khắc Toàn hay luật sư Nguyễn văn Đài… còn kỳ dư toàn là cựu cán bộ đảng viên hay tù hình sự trộm cướp giết người …Nhưng những người tù chánh trị nầy chỉ được thả ra khỏi nhà tù của chế độ để rồi lại bị "giam hãm cấm cố tại gia" dưới sự canh gác thường trực và khắc nghiệt của công an thì thả ra để làm gì ? và "tổng đặc xá" thật sự mang ý nghĩa gì đây ? Hay chỉ là một pha diễn xuất, một trò hề rẻ tiền mà cả thế giới từ Liên Hiệp Quốc trở xuống ai ai cũng biết rõ !

"Nhà tù tại gia" hiện đang trở thành một lối giam cầm tùy tiện mà chánh phủ xã hội chủ nghĩa Việt Nam đang tận dụng dưới hình thức "quản chế" (theo điều 38 trong bộ Luật Hình Sự xã hội chủ nghĩa) để siết cổ các nhà đấu tranh cho Tự Do, cho Nhân Quyến , bảo vệ quyền làm người ! Ngoài ra lại còn Nghị định quản chế hành chánh 31/CP, cho phép các cấp hành chánh giam cầm 2 năm (tái xét) bất cứ ai bị nghi (chỉ bị nghi thôi !) là đã xâm hại "an ninh quốc gia", "trật tự công cộng" hay "phá hoại tình đoàn kết dân tộc" hoặc "chia rẽ tôn giáo tín ngưỡng", rồi Nghị định 38/CP ngày 8/3/2005 cấm biểu tình dù là ôn hòa, rồi Nghị định 56/CP tháng 6/2006 về trừng phạt hành chánh nhằm hạn chế tự do báo chí và tự do ngôn luận trên internet v.v… toàn là những sắc luật và nghị định bất công để hợp pháp hóa việc bắt bớ và giam cầm tùy tiện "tại gia" mà không cần xét xử… biến xóm làng, xã ấp, nhà cửa của nhân dân thành "nhà tù quản chế" với những tội danh mơ hồ và không xác thực, hoàn toàn trái với luật pháp quốc tế .

Đặc biệt hơn nữa chính quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam còn thô bạo và không còn chút nhân tính nào khi biến các chùa thành nhà tù (mà ông Võ văn Ái mỉa mai gọi là "chùa tù")  để quản chế (hay nhốt) các tu sỉ Phật giáo không cho bước ra khỏi phạm vi quản chế, không cho tiếp xúc với bất cứ ai v.v..lại còn thô bạo cắt hết đường dây điện thoại v.v. Đó là trường hợp trên dưới 10 năm nay Ngài Tăng Thống Thích Huyền Quang (87 tuổi) bị nhốt tù (quản chế) tại tu viện Nguyễn Thiều Bình Định), và Hòa Thượng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo Thích Quảng Độ (78 tuổi) bị tù (quản chế) tại Thanh Minh Thiền Viện (Sai Gon) mà tuyệt nhiên không qua bất cứ một phiên tòa nào, không có một bản án chánh thức nào, và không rõ tội trạng ra làm sao ! Thật là hy hữu và thật là quá tội cho cả môt dân tộc trong  một chế độ từng tự hào là ưu việt mà gần như hoàn toàn không có một pháp luật nào, chỉ áp bức người dân một cách vô nhân đạo bằng những luật rừng tùy tiện và những nghị định mơ hồ …….

 

LÀM  KINH TẾ THEO ĐỊNH HƯỚNG XÃ HỘI CHỦ NGHĨA: "HANG DƠI" !

 

Vào đầu tháng 6/2002, hơn 20 tấn hàng lậu đủ loại, từ đầu máy DVD đến phụ tùng xe hơi, phụ kiện xe gắn máy, Tivi, máy điều hòa không khí, vải v.v.. đã bị khám phá ở khu vực Hang Dơi, nằm sát cửa khẩu giao thương với Trung Quốc, thuộc tỉnh Lạng Sơn. Nhiều chức sắc thuộc các ngành khác nhau từ quan thuế, kiểm soát thị trường cho đến cảnh sát, công an và bộ đội biên phòng đều ít nhiều "che dù" cho bọn buôn lậu xử dụng các kho hàng của các công ty quốc doanh để tồn trữ đồ lậu từ Trung Quốc sang để tuồn về Nam ….

Những tưởng đã hết nạn "hang dơi", vì các quan chức đã tuần tự vào tù hay bị kỷ luật, nhưng nạn buôn lậu qua biên giới vẫn còn tiếp diễn mạnh mẽ.

 

Ngày 21 tháng 8/2006, một loại "Hang Dơi" thứ hai lại được phát hiện ngay tại thành phố Sài Gòn tại Công Ty Dược Phẩm Trung Ương , thuộc Bộ Y Tế, ở số 136 đường Tô hiến Thành. Đáng kinh ngạc là hàng loạt các kho hàng của Công Ty nầy chứa một khối lượng khổng lồ hàng lậu chưa từng thấy. Như vậy là một vụ án "hang Dơi" thứ hai nằm ngay giữa lòng thành phố Sài Gòn mà phóng viên báo Lao Động ngày 26/8/06 trong nước đã mô tả "vụ khám phá kho hàng lậu cực lớn tại Công Ty Dược Phẩm Trung Ương 2 được Bộ Công an  phối hợp với công an Q.10 khám phá từ ngày 21/8 nhưng kéo dài đến nay, do khối lượng hàng lậu quá lớn chứa trong nhiều container nên việc kiểm tra càng phải huy động lực lượng lớn để tiến hành …"

Số hàng lậu gồm có đủ loại mặt hàng, nào là linh kiện xe gắn máy, điện thoại lưu động, vải tráng nhựa, thảm, hàng chục loại hàng mỹ phẩm, kem thoa mặt, dụng cụ làm đẹp, bột đắp mặt, máy hút chơn không , dây khóa vòng v.v.. kể không xiết, ngồn ngộn đủ loại các mặt hàng đến bất ngờ không tưởng tượng nổi. Càng bất ngờ hơn là trong số 26 kho hàng của công ty quốc doanh Dược Phẩm thuộc Bộ Y Tế, hầu hết đều là kho cho người ngoài thuê để chứa hàng lậu. Có nhiều container khi được công an kiểm soát niêm chì vẫn chưa được tháo ra, cho thấy là những container nầy đã lọt qua hải quan  nhập vào Sài Gòn theo một "hành trình ma quái",  dĩ nhiên tất cả số hàng lậu trong đó đều không có hóa đơn chứng từ, nhưng được biết thêm là nhập từ cảng Hải Phòng  và vào Sài Gòn bằng đường bộ. Cả một hành trình dài mà không hề bị phát hiện !!

Đây mới chỉ là một trong những phương cách làm kinh tế theo định hướng xã hội chủ nghĩa mà thôi !!!

Chuyện dài xã hội chủ nghĩa còn quá dài, xin hẹn kỳ tới…. 

 

                                                                           Tiểu bang Oregon cuối hè năm 2006

                                                                                              Thùy Dương N.K .


   Trở về trang đầu

1