CHUYỆN DÀI XÃ HỘI CHỦ NGHĨA

 

                                                                                             THÙY DƯƠNG  N. K.

 

                        Trước khi anh bạn tôi là Trường Sơn DHN xuất gia, anh có bảo tôi tiếp tục viết các “CHUYỆN DÀI XÃ HỘI CHỦ NGHĨA”, vì anh sẽ vào Thiền Viện để tiếp tục con đường tu học, không thể viết được nữa . Tôi có hứa với anh, nhưng cho đến nay tôi vẫn chưa viết đượcgì hết, nên vừa rồi do sự khuyến khích của anh nên tôi mới bắt đầu viết thử một bài đầu tiên đây. Văn phong của cá nhân tôi không so được với văn phong của anh Trường Sơn DHN, vốn rất bình dân dễ hiểu và luôn hướng về đường lối đấu tranh chống Cộng rất nhẹ nhàng và kín đáo. Tôi sẽ cố gắng tiếp tục công trình và đường lối của bạn tôi đến đâu hay đến đấy, chỉ mong được sự ủng hộ của độc giả xa gần trong gần một thập niên qua đối với bạn Trường Sôn DHN của tôi là tôi mãn nguyện vì tôi đã thực hiện được đứng lời hứa với anh bạn của tôi. .

                                                                            Thùy Dương N.K.

 

                                                   - - - - - - - - - - - - - - -

Khi các anh “bần cố nông” chơi ngông !!!!

       Hồi xưa, khi cộng sản còn ở trong bưng (nếu không muôn nói là còn thuở hàn vi) thì mở miệng ra là “giai cấp đấu tranh” nhất định là phải diệt cho bằng hết bọn “Trí, Phú, Địa. Hào” bọn “Cường Hào Ác Bá”  thì mới xây dựng được một nước xã hội chủ nghĩa…tiên tiến, công bằng và dân chủ… Cho nên mới có những màn “cải cách ruộng đất”,  “trăm hoa đua nở” v.v. (trước 1954) và “đánh tư sản mại bản” và “đi vùng kinh tế mới”   v.v….. (sau 30/4/1975) gây tang thương chết chóc cho hằng triệu triệu đồng bào vô tội…..

Bây giờ thì Đảng đã mạnh rồi, mấy triệu đảng viên đã giàu sụ và đã trở thành tư bản đỏ hết rồi, vậy giai cấp nào đang lãnh đạo Đảng và Nhà Nước đây ? Nông dân (bần cố nông) hay công nhân đây ? Từ trong nước đến thế giới bên ngoài ai cũng thấy cả hai anh nông dân và công nhân đang bị đè sát ván, lưỡi thè ra hơn tấc, vai cổ è ra gánh trên trăm thứ thuế vừa của Chánh Phủ (luật vua) vừa của xã ấp (lệ làng) được đặt ra tùy hứng và tùy nhu cầu cá nhân của từng anh cán bô, đảng viên ở địa phương. Thay vì cơm ngày 2 bữa như hồi còn thời kỳ bóc lột của bọn thực dân Pháp  trong hiện tại có nhiều nơi cả 2 giai cấp nầy thiếu điều phải ăn cháo lỏng qua ngày…cơm không đủ no, mặc không đủ ấm.

Vậy mà giai cấp lãnh dạo Đảng và Nhà Nước còn nỡ lòng nào để cho cán bộ đảng viên chơi ngông, vất ra cửa sổ hàng chục triệu đô la để tiêu khiển qua cá cược bóng đá như bọn PMU18 trong mấy năm nay ? 

       Nói như thế chắc đồng bào trong nước cũng như khắp nơi ở hải ngoại nầy đều có nghe qua và biết rõ vụ án PMU 18 rồi. . Bùi tiến Dũng, nguyên Tổng giám đốc của PMU 18, đã bị bắt giữ hồi tháng Giêng, sau cáo buộc sử dụng hàng triệu đôla tiền xây dựng công trình để mua xe và cá độ bóng đá quốc tế. ,
Scandal này, được báo chí trong và ngoài nước hết sức chú ý, đã buộc Bộ trưởng Giao thông Vận tải Đào Đình Bình phải nộp đơn từ chức. Vụ án PMU 18 nầy đã trở thành một vụ tham nhũng lớn nhứt từ trước đến nay, và câu hỏi được đặt ra còn có bao nhiêu PMU khác nữa trên toàn quốc đây? (PMU là ban quản lý dự án xây dựng).

Một cuộc hội thảo quốc tế về quản lý và thực hiện dự án có cho biết là "không có cơ quan nào nắm rõ thực tế hiện có bao nhiêu PMU đang hoạt động, và hoạt động ở đâu ? Hội thảo đã diễn ra hôm ngày 18 tháng 5 tại Sài Gòn với sự tham gia của Ngân Hàng Thế Giới và nhiều cơ quan tài trợ đa phương và song phương. Hội thảo cũng có tiết lộ một điều hơi lạ và bất bình thường là các Bộ các Ngành ở Việt Nam không nắm rõ được số liệu chánh thức về các PMU đang tồn tại khắp nước Việt Nam , và các quốc gia tài trợ cũng không thuyết phục được Việt Nam xóa bỏ hết các PMU nầy để tránh thất thoát ngân quỹ; đồng thời họ cũng không nhìn thấy được hậu quả nghiêm trọng của các cấu trúc song hành PMU. Vụ án PMU18 một lần nữa lại có một câu hỏi được đặt ra là “làm sao sử dụng có hiệu quả nguồn vốn được quốc tế tài trợ “ ?

Dự kiến sắp tới là Việt Nam sẽ thành lập các đoàn thanh tra các công trình trọng điểm xử dụng nguồn vốn viện trợ của nước ngoài. Đúng là “mất heo rồi mới làm chuồng”!!

    Được biết theo NĐ 17/CP/2001 quy định thì các PMU được toàn quyền thay mặt chủ dự án thực hiện quyền hạn, nhiệm vụ được giao từ khi bắt đầu thực hiện cho đến khi kết thúc dự án, kể cả việc quyết toán, nghiệm thu... Như vậy, từ vai trò “ông chủ”, Bộ GTVT trên thực tế chỉ còn có vai trò quản lý nhà nước. Trái lại, các PMU từ người “làm thuê”, đại diện cho Bộ GTVT lại trở thành “ông chủ” thực sự với đầy đủ quyền lực thậm chí siêu quyền lực về tài chính. PMU 18 là một ví dụ điển hình. Khoản vốn mà PMU 18 quản lý lên đến hàng chục ngàn tỷ đồng càng làm cho quyền lực “ông chủ” của PMU thêm lớn. Tuy nhiên, hậu quả của sự thiếu rõ ràng cũng rất lớn: PMU 18 tự tung, tự tác trong thời gian dài. Khi xảy ra sự việc, trách nhiệm lại được “đẩy” lên Bộ GTVT- ông chủ hờ. Về phần mình, Bộ GTVT không thể quản lý được các PMU ngoài việc thực hiện chức năng quản lý nhà nước. Vai trò “ông chủ” hờ của Bộ GTVT đã lỗi thời. Hồ sơ tội phạm của tên Bùi tiến Dũng nầy kể ra trên 1000 trang giấy cũng không hết tội, chỉ riêng khoản xe mua để đút lót cho  các nơi  dưới hình thức “cho mượn” cũng không dưới 30 chiếc.

Cơ quan Điều tra (CQĐT), Bộ Công an xác định 2 bị can Nguyễn Việt Tiến (nguyên Thứ trưởng Bộ GTVT) và Bùi Tiến Dũng (nguyên Tổng giám đốc PMU 18) đã ký điều động cho mượn 34 xe ô tô đắt tiền mua bằng tiền dự án (từ năm 1995-2005) gây thiệt hại cho ngân sách Nhà nước hàng chục tỉ đồng. Trong đó có việc duyệt mua 7 chiếc ô tô sang trọng dưới dạng tạm miễn thuế nhập khẩu rồi cho mượn vô tội vạ. Vậy những đơn vị nào đã được PMU 18 ưu ái cho mượn xe?

Mua ô tô  con để cho các ban ngành mượn vô tội vạ !

Được biết, khi các điều tra viên lấy lời khai về việc cho các đơn vị mượn xe ô tô "vô thời hạn" gây thiệt hại cho Nhà nước hàng chục tỉ đồng, bị can Bùi Tiến Dũng tuy có thừa nhận đã ký duyệt cho mượn rất nhiều xe nhưng không nhớ rõ trong thời gian làm Tổng giám đốc PMU 18 ông ta đã cho mượn bao nhiêu chiếc xe ô tô; không nhớ cụ thể ai là người đề xuất, ký duyệt việc cho mượn đối với từng chiếc xe. Bùi Tiến Dũng chỉ thừa nhận mình đã yêu cầu nhà thầu mua chiếc xe Mercedes 2.5 biển "lộc phát" 31C-6868 (mua năm 2004) với giá 1,571 tỉ đồng trong dự án cầu Bãi Cháy, để mang lên "biếu" ông Nguyễn Việt Tiến sử dụng, nhưng vì thấy quá lố nên đi được vài tuần, Thứ trưởng Tiến sai người mang trả lại cho PMU 18.

CQĐT đã làm rõ, trong danh sách các đơn vị được cho mượn xe thì cơ quan Văn phòng Bộ GTVT có 6 chiếc, mượn từ năm 1995-2001. Mục đích cho mượn xe được PMU 18 xác định là để "phục vụ công tác quản lý chung của Văn phòng Bộ GTVT". Trong số này, năm 1995-1997, ông Nguyễn Việt Tiến ký cho mượn 2 xe: Landcruiser (29G-6696), Nissan (31A-3808); năm 1998-2001, Bùi Tiến Dũng ký cho mượn 3 xe: Mitsubishi Pajero (31A-4220), Toyota Camry (31A-4217), Toyota Camry (31B-2179). Đáng chú ý, có 1 ô tô PMU 18 cho Văn phòng Bộ GTVT mượn từ năm 1995 cho đến nay trong hồ sơ không có chữ ký của người điều động xe (Toyota Crown 29G-6714). Một đơn vị khá quan trọng là Cục Giám định, Bộ GTVT cũng được Bùi Tiến Dũng ký cho mượn 2 ô tô: Toyota Corolla (31A-4233), Toyota Cressida (31A-3124) từ năm 1996-1998, với mục đích "để phục vụ công tác quản lý chung".

Đặc biệt, trong danh sách nói trên, có 8 xe cho các đơn vị khác mượn mà không thấy nói rõ lý do, mục đích của việc cho mượn xe. Như việc Bùi Tiến Dũng ký điều động cho 3 đơn vị công an mượn xe: Công an quận Cầu Giấy, Hà Nội mượn xe Mitsubishi Pajero (31A-3790) từ năm 2000 (xe của dự án Giao thông nông thôn 1); Công an quận Đống Đa mượn xe Isuzu (31A-5545) từ năm 2004 (xe của dự án Giao thông nông thôn 2); Công an quận Thanh Xuân mượn xe Toyota Corolla Altis (31A-5535) từ năm 2002 (xe của dự án QL 2). Riêng ban Tả Ngạn (TP Hà Nội) không hiểu vì lý do gì cũng được cho mượn chiếc xe Isuzu (31A-5544) từ năm 2004 (xe từ dự án Nông thôn 2) và chiếc Toyota Landcruiser (31A-6226) từ năm 2004 (xe từ dự án QL 18). Còn một chiếc xe rất đắt tiền, Toyota Camry biển số 31A-6886 (nhập về năm 2005) cũng được cho Cục Đường sắt mượn mà không hề nói rõ mục đích cho mượn.

Trước đó, năm 2003, Bùi Tiến Dũng còn hào phóng ký luôn cho 2 tờ báo của ngành giao thông mượn 2 xe: Tạp chí Con đường xanh mượn xe Mitsubishi Pajero (29M-2847) và báo Bạn đường mượn xe Isuzu (29M-2270) với mục đích "tăng cường năng lực công tác thông tin". Công đoàn ngành GTVT cũng được Bùi Tiến Dũng cho mượn một xe BMW (31A-4645) từ năm 1999 với mục đích để "phục vụ hoạt động công đoàn". Rồi Trường đào tạo cán bộ GTVT, Trường Cao đẳng GTVT, Trường Kỹ thuật nghiệp vụ GTVT 3, Hội Cầu đường, Viện Khoa học Công nghệ GTVT... cũng được Bùi Tiến Dũng duyệt mỗi đơn vị mượn 1 ô tô với mục đích rất chung chung "tăng cường năng lực quản lý".

Chưa hết, Bùi Tiến Dũng còn đích thân ký cho UBND huyện Duy Xuyên (Quảng Nam) mượn một chiếc xe Isuzu (31A-4459) từ năm 2003 (xe của dự án QL 10).

Danh sách các sở GTVT địa phương mượn xe của Bùi Tiến Dũng cũng nhiều, gồm: Hà Tĩnh, Nam Định, Quảng Ninh, Quảng Trị, Quảng Bình. Điều quan trọng là CQĐT hiện đang tiếp tục làm rõ có hay không việc một số cá nhân đứng danh nghĩa các đơn vị nói trên mượn xe ô tô nhưng thực chất là mượn xe phục vụ cho mục đích của riêng mình.

7 chiếc xe tạm nhập tái xuất có giá hơn 200.000 USD là số xe năm 1995 nhập về phục vụ công tác thiết kế và giám sát thi công dự án cải tạo và nâng cấp 38 cầu trên quốc lộ 1A. Cụ thể là các xe: Toyota Crown 29G-6714 giá khi mua 463,1 triệu đồng; Toyota Landcruiser 29G-6696 giá 452,1 triệu; Toyota Crown 31A-3267 giá 463,1 triệu; Honda 31A-3448 giá 250 triệu, Toyota Landcruiser 31A-3083 giá 452 triệu, Toyota Landcruiser 31A- 3240 giá 452 triệu; Toyota Hiace 31A-3084 giá 290 triệu. Ngày 8.6.1995, ông Nguyễn Việt Tiến, khi ấy là Tổng giám đốc PMU 18 đã ký văn bản gửi Bộ Thương mại đề nghị được cho phép nhập khẩu. Trong công văn số 417 của PMU 18 gửi Bộ Thương mại, ông Tiến nêu: "Để có xe sớm phục vụ cho dự án Ban quản lý các dự án 18, đề nghị Bộ Thương mại cho phép Ban được nhập 7 xe trên". Chỉ sau đó vài ngày, ông Mai Văn Dâu, khi ấy là Thứ trưởng Bộ Thương mại, đã ký văn bản số 1547/TM-XNK với nội dung: "Đồng ý cho Ban quản lý các dự án 18 (PMU 18 - PV) được thực hiện hợp đồng nhập khẩu các xe trên".

Một số cán bộ làm việc tại PMU 18 lâu năm cho biết, hợp đồng mua sắm 7 xe ô tô trên với tổng giá trị khi mua (ở thời điểm năm 1995) với giá 256.700 USD là quá đắt. Ngay khi đó đã có một số ý kiến cho rằng ông Nguyễn Việt Tiến nhận tiền đút lót để đề xuất nhập khẩu ô tô từ công ty của Hồng Kông với giá cao hơn giá thị trường, hợp đồng nhập 7 xe trên cũng có dấu hiệu bất thường như không mời thầu, không chào hàng cạnh tranh.

Trong công văn số 2010 do Phó thủ tướng Chính phủ Phan Văn Khải ký ngày 14/4/1995 gửi Bộ GTVT đã nêu rõ: Riêng đối với thiết bị phục vụ thi công của nhà thầu sẽ được áp dụng chế độ tạm nhập tái xuất. Sau khi hoàn thành việc thi công phải đưa các thiết bị đó (trong đó có 7 chiếc ô tô) ra khỏi VN, nếu để lại chuyển nhượng thì nhà thầu phải nộp thuế nhập khẩu. Tuy nhiên, sau khi dự án kết thúc, không chiếc xe nào được tái xuất, và cả 7 chiếc xe trên đều được cho mượn vô tội vạ, bất chấp việc Tổng cục Thuế yêu cầu PMU 18 phải nộp 4,8 tỉ đồng tiền thuế nhập khẩu. Trong 7 chiếc xe này, có 2 chiếc nằm trong danh sách 34 chiếc PMU 18 cho mượn vô tội vạ. Đó là chiếc Toyota Crown 29G-6714 và chiếc Toyota Lancruiser 29G-6696 cho Văn phòng Bộ GTVT mượn.

Chưa hết, lại thêm một đường dây cá độ bóng đá quốc tế và lô đề quy mô cực lớn vừa bị triệt phá và một trong những tên cầm đầu đường dây là Nguyễn tiến Dũng và 3 tên đồng lõa vừa xộ khám với lệnh khẩn cấp về tội tổ chức đánh bạc. Theo tài liệu sơ khởi thì lượng tiền giao dịch hàng tháng trong đường dây nầy lên đến hơn 30 tỷ đồng, và có nhiều con bạc cá độ mỗi đêm hơn 300 triệu đồng. Tiền nầy từ đâu ra ? Trong lúc dân đen đang đói rách ?

 

TỰ  DO  TÔN  GIÁO  HAY  TỰ  DO  ĐÀN ÁP  ?????

Tôn Giáo và Nhân Quyền là hai lãnh vực mà từ Liên Hiệp Quốc đến tất cả các quốc gia trên thế giới nầy đều có lên tiếng chỉ trích. Nhưng cộng sản Việt Nam vẫn nhắm mắt làm ngơ, giả điếc để tiếp tục chánh sách đàn áp tôn giáo cố hữu của mình…Cộng sản cho rằng“Tin Lành là do người Mỹ dựng lên với ý đồ xấu cho nên ta cần triệt hạ tận gốc để tránh cho bằng được kế hoạch diễn tiến hòa bình của họ”  Và đó là chánh sách mà cộng sản đang tiến hành, bất chấp cả quyết nghị ngày 1/12/05  của Quốc Hội Châu Âu  yêu cầu Việt Nam  phải thay đổi chánh sách về Tôn Giáo, ngừng ngay việc đàn áp tôn giáo, và quyết nghị của Hoa Kỳ “vẫn giữ Việt Nam trong danh sách các quốc gia đáng quan ngại về thành tích cần đàn áp tôn giáo và đáng lưu ý về vấn đề  Nhân Quyền.”

Từ dạo đánh phá các cuộc biểu tình đòi quyền sống của người Thượng trên vùng Cao Nguyên Trung Phần mà hậu quả là có hàng chục ngàn dân Thượng phải trốn ra khỏi nước cộng sản vẫn tiếp tục đánh phá tất cả các họ đạo Tin Lành khắp nước . Ngay tại Sài Gòn  họ cũng không từ, bất chấp dư luận trong và ngoài nước. Điẻn hình nhất là :

 

(1) - ngày 26 tháng 2 /2006 cộng sản đã xông vào Hội Thánh Tin Lành Emmanuel tại khu phố 6 Quận 2 /Sài Gòn  lúc Hội Thánh đang làm lễ, mục sư Ngô hoài Nở đang giảng trên tòa giảng. Công an đã lập biên bản buộc mục sư và 25 tín hữu vào 2 tội : Nhóm họp bất hợp pháp, và Phá rối trật tự trị an, đồng thời tịch thu tất cả Kinh Thánh và các xe gắn máy của các tín đồ dự lễ (dự lễ và nghe giảng về Tin Lành là phá rối trật tự trị an, dù buỗi lễ đó đã diễn ra trong thánh đường hay trong nhà.

- ngày chúa nhật 6 tháng 3, tại nhà bà Hoàng thị Lê, Quận 2 / Sài Gòn, mục sư Nở  và 30 tín hữu lại bị khủng bố tiếp trong lúc họ đang làm lễ , có quay phim cảnh sinh hoạt của Hội Thánh. Công an xông vào nhà đòi đập máy quay phim ( có quyền có chức, có súng có còng, có dùi cui thật là có khác ! Thật là tội nghiệp cho người dân lành đang sống trong chế độ xã hội chủ nghĩa !) Bà Hoàng thị Lê được cảnh cáo : “nếu bà còn cho phép Tin Lành nhóm trong nhà bà nữa thì chúng tôi sẽ phá nhà bà!” (quyền hạn của một ông Phó chủ tịch phường dưới chế độ xã hội chủ nghĩa sao mà to thế ? Hay là ông ỷ lại vào đám công an đi theo ông? ỷ lại vào Đảng và Nhà Nước ?) 

 

(2) - ngày 27/11/2005 : Tâm sự của một người dân di cư, đã theo đạo Tin Lành, anh Thao A Dê, ở Bản Suối Nóng, xã Tam Trung, Tỉnh Thanh Hóa:

-        Khi biết gia đình anh theo đạo Tin Lành, chánh quyền xã đã chẳng những không giải quyết cho anh đất ở, mà lại còn không cấp cho anh bất cứ giấy tờ gì cho gia đình anh, chỉ vì anh đã theo đạo Tin Lành (mặc dù theo Pháp Lệnh của Chánh Phủ do Phan văn Khải ký và công khai tuyên bố thì : "… mọi người dân đều có quyền theo hay không theo một tôn giáo nào…."

-        Chánh quyền đã không cấp giấy khai sinh cho 2 con của anh, và cũng từ chối không cho đứa con nhỏ của anh đi khám bệnh, chỉ vì gia đình anh đã tin Chúa và  đi theo đạo Tin Lành.

-        Chánh quyền đã phạt anh 300.000 đồng vỉ “tội Theo Chúa) nhưng anh chỉ có 150.000 đ. để nộp cho xã mà vẫn không được cấp cho biên nhận tiền phạt, và vẫn không được cấp phát bất cứ loại giấy tờ gì cần thiết cho đời sống của một công dân Việt Nam, vì gia đình anh là một gia đình đã theo đạo Tin Lành.

-        Chánh quyền đã đốt nhà anh , quần áo, chăn màn, nồi niêu song chảo, chén bát đều vỡ hết và còn bị gọi lên xã 10 lần , bắt phải bỏ đạo , không được theo Chúa nữa.!

      Hiện gia đình anh phải về tạm trú với Bố Mẹ, vá sống không nhà, không đất      

      nhưng vẫn không chịu bỏ Chúa, bỏ đạo.!!!!

 

(3)- Ngày 27 /12/05 , Mục sư Trần Mai Tởng quản nhiệm Liên Đoàn Truyền Giáo Phúc Âm Việt Nam  khẩn báo :Tôn Giáo Việt Nam phải đối đầu với một cuộc bách hại thật tàn khốc. Chánh Phủ đã có một lập trường kỳ quái, buộc người dân phải bỏ đạo. Nhà nước Việt Nam vẫn giữ chánh sách hai mặt của đảng cộng sản Việt Nam đối với tôn giáo, với kế hoạch đã được thông qua từ Trung ương Đảng, với những bước hành động có hệ thống nhằm triệt tiêu Liên đoàn truyền giáo Phúc Âm Việt Nam như sau :

-        Trong tháng 11 vừa qua các đoàn Dân Vận trong các xã để triệu tập các tín đồ Tin Lành thuộc dân tộc H’Mông lên đồn công an, lên ủy ban xã… để ép buộc họ phải bỏ đạo, nhưng các tín đồ đã từ chối.

-        Sáng ngày 11/12 công an và các đoàn dân vận đã tràn vào nơi thờ phượng Chúa của đồng bào dân tộc thiểu số H’ Mông thuộc xã Xì Phà Thìn, Huyện Mường Trà, tỉnh Điện Biên… để buộc họ phải ký vào biên bản bỏ đạo Tin Lành, nhưng đồng bào tín hữu đã tránh né và rút vào rừng, trốn khỏi sự ép buộc của chánh quyền địa phương. Hiện chưa biết được số phận của những người H’Mông nầy ra sao (theo lời khẩn báo của mục sư Đỗ văn Hữu từ Hải Phòng).

 

Còn nhiều nơi khác nữa, nhưng chỉ xin nhắc lại nột vài chuyện cũ, liệt kê 3 trường hợp điển hình như trên mà thôi để thấy rõ được sự ngoan cố của cộng sản trong quyết tâm muốn xóa bỏ đạo Tin Lành trong chánh sách Tôn Giáo của họ.

 

NẠN CƯỜNG HÀO ÁC BÁ Ở ĐỊA PHƯƠNG : 

Mặc dầu Nhà Nước đã công khai cho phép người dân Việt Nam được quyền nộp đơn “khiếu kiện”, nhưng bọn cùng hào ác bá mang áo Đảng vẫn bình tĩnh hoành hành ở địa phương, lộng hành còn hơn sứ quân nữa. Chúng chẳng cần biết Chánh Phủ là ai, Trung ương là ai, chỉ biết có phe nhóm ở tại địa phương mà thôi. Người dân thấp cổ bé miệng có rủ nhau cơm nắm muối vừng kéo nhau ra tận Ba Đình (Hà Nội ) để kêu cứu, rồi cũng chả được ai nhận đơn, có chịu cực nằm ăn vạ hằng tháng ngoài đó cũng không có ma nào tiếp hay nhận đơn khiếu tố - ngoài bọn công an đến lùa họ đi mất luôn tông tích thì có – Xét cho cùng nào phải ai xa lạ ! Toàn là các “mẹ chiến sĩ”, các gia đình “liệt sĩ”, các “cựu bộ đội” hay “lính cụ Hồ” … toàn là ân nhân hay có công với kháng chiến khi xưa, khi kháng chiến còn đói khát, còn nhờ vào sự đùm bọc và bát cơm phiếu mẫu… Xin nêu một trong hằng vạn trường hợp đã xảy ra, rất là điển hình, nói lên thực trạng hiếp dân cướp đất ở xã ấp trong thời điểm nầy, cướp  một cách công khai và rùng rợn !.

Nạn nhân : cô Nguyễn kim Phượng, 56 tuổi

Lý lịch : chồng là Phạm văn Minh, cựu bộ đội tiểu đoàn 307, tập kết ra Bằc, trở về Nam 1975.

Cha là Nguyễn văn Quán đứng tên nhà đất 0.30 mẫu ngay tại khóm 7, phường 8 , thành phố Cà Mâu. Nhà đất hợp pháp từ 40 năm nay có chứng khoán, chứng thư quyền sở hữu từ năm 1971, và gia đình làm ăn sinh sống liên tục 40 năm trên địa chỉ nấy.. Cha chết năm 1979, mẹ chết năm 1991, cả cha mẹ đều được an táng trên miếng đất nầy (mả đá kiên cố)

Sự kiện xảy ra :

Năm 1989, tên Tô văn Hiền ở khóm 3 phường 7, thành phố Cà Mâu tự tay viết và ký mạo một “tờ nhượng đất” đề tên ông Nguyễn văn Quán (cha cô Phượng), người mua không có ký tên : tờ nhượng đất nầy là giả mạo, không có thị thực của chánh quyền .

Ngay từ đầu vụ án, chính công an (phòng kỹ thuật) tỉnh Cà Mâu đã kết luận trong tờ giám định là tờ nhượng đất giả mạo.

Ngày 6/5/1994, Chủ tịch phường 8 ra quyết định số 38 lấy đất của cô Phượng giao cho ông Hiền.

Ngày 28/11/1994 (6 tháng sau) ông Chủ Tịch Thị xã tỉnh Cà Mâu (ông Kiều minh Đấu) ra một quyết định số 880 , chuẩn y quyết định của ông Chủ tịch Phường 8.

Ngày 14/2/2000 (6 năm sau) Ông Phó Chủ tịch tỉnh Cà Mâu (ông Nguyễn văn Diệp) ký quyết định số 56, chuẩn y quyết định của Chủ tịch Thị xã Tỉnh Cà Mâu.

Ngày 10/8/2001 (1 năm sau) lại một ông Phó Chủ Tịch Tỉnh Cà Mâu (tên Lê hồng My) ký thêm quyết định số 996 chuẩn y một lần nữa quyết định của Chủ Tịch thị xã Cà Mâu.

Chỉ có 1 tờ nhượng đất giả mạo, muốn lấy đất của cô Phượng giao cho tên Hiền , mà cả một guồng máy chánh quyền từ Phường, Thị xã cho đến tỉnh Cà Mâu được huy động để ra 4 quyết định , chỉ trong mục đích hợp thức hóa việc giả mạo văn tự nhằm cướp cho bằng được đất của cô Phượng giao cho tên Hiền , để tên Hiền bán đất lại cho tên Ngọc.

Mở màn các trận đánh thật sự để cướp đất công khai giữa chợ :

Năm 2000: Chủ tịch Phường 8 dẫn quân đến đập phá nhà cô Phượng lần đầu tiên.

Năm 2001: có được cả 4 quyết định của chánh quyền từ tỉnh đến phường, có được quyền sử dụng đất trong tay, tên Hiền tổ chức đồng bọn kéo đến đánh phá nhà cô Phượng, đánh cố sát, định tiêu diệt vợ chồng cô Phượng, đến độ cô Phượng chết đi sống lại nhiều lần phải đi cấp cứu. Giật sập 3 căn nhà, 1 quán cà phê, đánh bình địa một vườn cây ăn trái, trong đó có khoảng 100 cây tràm đã 30 năm tuổi và 3 cây cổ thọ 38 năm tuổi. Họ gây cảnh màn trời chiếu đất thê thảm đó lên đầu cô Phượng đến 21 lần, nhứt quyết giựt cho bằng được đất mới thôi.

Cả Viện kiểm soát Tỉnh và Tòa án Tỉnh cũng có hành động bao che tối đa cho bọn cướp đất !

Như thế là sao ? Cô Phượng giờ đây không nhà , lang thang đi khiếu kiện khắp nơi từ Nam ra Bắc mà không một ai chịu xét xử cho cô, mà chồng vốn là một “bộ đội cụ Hồ” năm nào, đã xã thân đấu tranh cho lý tưởng cao đẹp, do dân và vì dân, cho công bằng xã hội từ 1945, giờ nầy lại bị bọn cán bộ đảng viên cộng sản cường hào ác bá, đại diện cho chế độ xã hội chủ nghĩa ưu việt…. cướp giật toàn bộ đất đai, nhà cửa , tài sản… : Xin bảo đảm là chuyện hiếp dân lành cướp đất nầy được có từ năm 1975 và sẽ còn phát triển dài dài… càng ngày càng dữ dội hơn lên và có như thế mới đúng lý tưởng đấu tranh thật sự của đảng cộng sản Việt Nam vậy : Quyền  và Tiền là trên hết !!!!!!!!!!

Đừng Nghe những gì cộng sản nói mà Hãy Nhìn kỹ những gì cộng sản làm  !!!!!!!

Xin tạm dừng CHUYỆN DÀI XÃ HỘI CHỦ NGHĨA ở đây và xin tiếp tục kỳ khác, với một số đề tài khác …..

 

                                                              Tiểu bang Oregon,  mùa hè năm 2006

                                                                             Thùy Dương N.K.


   Trở về trang đầu

1