BAN
MÊ THUỘT, ĐI SAO VỀ VẬY !!!
Trường Sơn DHN
Lịch Sử lại tái diễn ??
- Ngày thứ bảy 10 tháng 4, đã có hằng chục ngàn
người Thượng đã kéo nhau về thành phố Ban Mê Thuột , thủ phủ của tỉnh Đắc Lắc
và thành phố Pleiku, thủ phủ của tỉnh Gia Lai.... đầu tiên là để cầu nguyện
nhân ngày lễ Phục Sinh, nhưng vì bị ngăn chận quá thô bạo nên đã trở thành một
cuộc biểu tình đẫm máu trước các văn phòng chính phủ ở cả hai thành phố nói trên
và bị công an đàn áp thẳng tay bằng đủ mọi phương tiện, kể cả bằng đạn thật và
lựu đạn miểng..
Công an cộng sản Việt Nam
đã nhanh chóng chận hết tất cả các ngả đường vào thành phố đồng thời cũng cấm
người nước ngoài không cho đến thành phố, kể cả các phái đoàn của các tòa đại
sứ và báo chí ngoại quốc.
Phát ngôn viên của tòa đại sứ Hoa Kỳ tại Hà Nội
, ông Carmicheal, đã xác nhận là một phái đoàn của sứ quán Mỹ từ Sài Gòn lên
Ban Mê Thuột ngay ngày hôm đó, thứ bảy 10/4, đã bị chận lại tại Bình Phước, và
phải quay trở lại Sài Gòn , và hiện nay khu vực Cao Nguyên vẫn còn bị đóng cửa
đối với cả khách du lịch ngoại quốc vì "lý do chánh trị ", kể cả bằng
đường hàng không , và chánh quyền cộng sản không cho biết tình trạng nầy sẽ kép
dài bao lâu.
- Theo một nhân chứng thì người Thượng đã kéo
vào thành phố từng toán 300 đến 400 người bằng xe, bằng máy cày, bằng máy
kéo... và tụ tập tại nhiều địa đỉểm khác nhau, trước khi vào thành phố.
- Theo hệ thống Thông Tin Tuyên Truyền của cộng
sản Việt Nam thì họ chỉ nói là các sắc tộc thiểu số cử hành lễ Phục Sinh ở các
tỉnh Gia Lai, Đắc Lắc và Kon Tum mà không nói gì đến các cuộc biểu tình có xô
xát với công an cộng sản .
- Theo tin công an địa phuơng thì họ chỉ nhìn
nhận là có một số người bị bắt và một số người bị thương nhưng không cho biết
chi tiết.
- Theo tin của tổ chức Nhân Quyền Human Right
thì công an và quân đội đã dùng hơi cay, roi điện và vòi rồng để dập tắt cuộc
biểu tình nầy và bắt đi hàng chục người biểu tình, và còn có hàng chục , nếu
không muốn nói là hàng trăm người đã bị mất tích"
- Mãi đến ngày 12 tháng 4 , trong cuộc họp báo,
theo phát ngôn viên của Bộ Ngoại Giao Việt Nam , thì Nhà Nước nhìn nhận là có
cuộc "biểu tình chống đối" của nhiều sắc tộc người Thượng ở khu vực
Tây Nguyên, nhưng lại giải thích là do "một số phần tử quá khích"
với "sự xúi giục từ bên ngoài" để có "nhiều hành động "gây
rối trật tự công cộng, tấn công nhá cầm quyền, tiêu hủy các công trình an sinh
công cộng và tài sản tại một số làng."
- Theo Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc tại Genève,
thì họ đang hết sức lo ngại về những tin tức trong tuần liên quan đến vụ
"bùng nổ và xung đột" trên vùng Cao Nguyên Trung Phần Việt Nam .
Trong dịp nầy ông Rond Redmond Cao Ủy Liên Hiệp Quốc yêu cầu chánh quyền Cam
Bốt phải bảo vệ những người Thượng từ vùng Cao Nguyên chạy sang lánh nạn ở Cam
Bốt.
Chánh quyền Cam Bốt lại đã tăng cường kiểm soát đường biên giới, cố ngăn
chặn người Thượng chạy vào nước nầy. Nhưng Quốc Vương Sihanouk đã đích thân kêu
gọi chính phủ Phnom Penh hãy "cưu mang
những nạn nhân người Thượng nầy khi họ
chạy sang tỵ nạn ở Cam Bốt."
- Theo Hà Nội (được báo chí cộng sản vừa loan
báo vừa đe dọa) về "vụ gây rối ở Tây Nguyên" những người tham dự sẽ
bị trừng trị .
Theo Phạm thế Duyệt, Ủy Viên Bộ Chánh trị, Chủ
Tịch Mặt Trận Tổ Quốc thì "vụ gây rối ở Tây Nguyên là do các thế lực
phản động thù nghịch muốn gây chia rẽ dân tộc, muốn phá vỡ khối đại đoàn kết
toàn dân, vi phạm chủ quyền đất nước."
Cũng theo lời của Duyệt thì :"chỉ có vài ngàn người trong tổng
số 5 triệu đồng bào dân tộc Tây Nguyên bị xúi giục, cưỡng ép tham gia
- Cũng xin được nhắc lại là hồi tháng 2 / năm
2001, đã có hơn 20 ngàn đồng bào Thượng cũng đã kéo nhau về Ban Mê Thuột và Pleiku
biểu tình để đòi "tự do tôn giáo và đất canh tác truyền thống". Sau
đó đã có hơn 1000 người đã chạy trốn sang Cam Bốt và phần lớn số người nầy đã được đưa sang Hoa Kỳ
định cư. Số còn lại trở về, tự nguyện hay bị bắt ép, đều bị "tù đày hay bị
quản chế tại gia" dù Hà Nội đã cam kết là không có trả thù.
Nguyên
nhân :
Xuyên
qua hai cuộc biểu tình vào mùa Xuân năm 2001 và mùa Xuân năm 2004, chúng ta hãy
tìm xem nguyên nhân nào đã thúc đẩy những đồng bào quá chất phát hiền lành như
"cục đất" ngày nào, bây giờ lại phải đứng lên biểu tình rầm rộ đòi
quyền sống cho mình ? :
(1) Về vật chất : "Hết đất
sống , Tức nước vỡ bờ":
Cho đến ngày 30 tháng 4 măm 1975, đồng bào Thượng ở Cao Nguyên Trung
Phần, dù thuộc sắc tộc nào cũng dều có
một cuộc sống rất thong dong thoải mái, ở khắp buôn làng và trên vùng đất đai
rộng thênh thang ở Cao Nguyên Trung Phần, phần lớn xa thành phố. Hầu hết đều là
nông dân, thích canh tác theo lối du mục, năm nay khai thác đất ở khu vực nầy
để trồng lúa, một hai năm sau lại đi khẩn miếng đất khác mầu mỡ hơn ở khu vực
khác.. v.v.. cho nên về mặt pháp lý không có một người Thượng nào chánh thức
làm chủ mảnh ruộng hay mảnh vườn nào vĩnh viễn cho gia đình của mình hết. Nói cách khác là họ thích
"lỏm" đất nào là họ cứ tự nhiên đến đó canh tác một thời gian, xong
lại đi tìm một "lỏm" đất khác để canh tác, để chăn nuôi v.v. theo lối
sống du mục, rày đây mai đó, vì đất thì rộng mà người thì quá thưa, và cả một
vùng Cao Nguyên Trung Phần rộng lớn đã được Vua Chúa Việt Nam từ ngàn xưa cho
tới thời vua Bảo Đại gần như đã mặc nhiên xem là đất riêng của đồng bào Thượng, đồng bào người Kinh chỉ ở các vùng phì nhiêu
ở chung quanh các thành phố, chợ búa, như Pleiku, Kontum , Ban Mê Thuột mà thôi.
Nhưng từ sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, đã có gần 3 triệu đồng bào người
Kinh ở Bắc Việt đã được chánh quyền Hà Nội đưa vào định cư ở Cao Nguyên Trung
Phần. Lại còn có gần 2 triệu người nữa tự động di cư không chánh thức vào Cao
Nguyên, tự động đi tìm đất, cắm dùi, cất nhà, canh tác .... Vì ngoài Bắc Việt
dân đông đất hẹp, gia đình nào có được một sào hay một công đất thì đã được xem
như một "tiểu địa chủ" rồi.
Vào vùng Cao Nguyên nầy đất rộng mênh mông, mầu mỡ, lại gần như không có chủ nên ai cũng tự do
chiếm đất cất nhà, mở rộng đất canh tác, trồng cây... một cách hết sức tự do
thoải mái mà chánh quyền cộng sản lại cố tình ngó lơ nếu không muốn nói là ngấm
ngầm khuyến khích và bảo trợ không bao giờ ngăn cản... Rồi từ các vùng đất
trống, lần lần họ lấn chiếm vào các nơi có trồng trọt, không cần biết đất đó
thuộc người nào, vì không bị một ai tranh chấp chủ quyền. Hết đất trống thì họ
phá rừng, khẩn hoang... Do vậy đồng bào Thượng lần lần mất hết đất sống, mất
hết đất canh tác , mà không có giấy chủ quyền thì làm sao mà giành lại đất cho
mình được ? Đời sống vật chất bị xáo trộn đến tận gốc rễ , nhất là cho đời sống
hằng ngày theo truyền thống du mục của họ, muốn tìm được một mảnh đất canh tác
cho gia đình thiệt là không phải là chuyện dễ..như thời trước .
Từ đó mới có tình trạng tức nước vỡ bờ nên mới
có chuyện biểu tình năm 2001 và gần đây năm 2004, để đòi quyền sống ..... quyền
có đất canh tác, quyền tự do của con người .......
(2)-
Về Tinh Thần: Bị Phân biệt đối xử, Kỳ thị Kinh Thượng...... sợ bị diệt chủng !
Khi cho di dân vào Cao
Nguyên, Hà Nội đã ngầm có một chủ trương rất thâm độc, bất thành văn. Đành rằng
trong lãnh thổ Việt Nam thì người dân Việt Nam nào cũng có quyền khẩn đất, khai
hoang, lập ấp.... cho gia đình , cho cá nhân để sanh sống, nhưng người Kinh
nhất là người Miền Bắc thì lanh lợi hơn, tháo vát và cần cù hơn người Thượng,
lại có phần ỷ lại có chánh quyền giúp đở, nên lối sống giữa Kinh Thượng luôn
luôn có một khoảng cách, nếu không muốn nói là một hố sâu chia rẽ, đồng bào
Thượng thì tự ty mặc cảm, còn dân di cư thì tự tôn tự đại, coi rẻ người dân
Thượng mà họ gọi là "dân tộc ít người ", lại còn ỷ thế cậy quyền..
nên rõ ràng là có một sự kỳ thị đậm nét giữa người Kinh và người Thượng. Ngoài
ra người Thượng còn bị khinh khi, phân biệt đối xử ra mặt trong tất cả mọi giao
tiếp với người dân từ Miền Bắc vào, nhất là đối với chánh quyền ở buôn làng,
khác hẳn thời Việt Nam Cộng Hòa cũ.. Lúc đó chính phủ Việt Nam Cộng Hòa vẫn xem
đồng bào ở Cao Nguyên là thành phần không thể tách rời của dân tộc Việt Nam. Do đó
trong Chánh Phủ vẫn có một Bộ Sắc Tộc để chăm lo về đời sống của đồng bào trên
Cao Nguyên.(Bộ trưởng là một người Thượng ông Ya Ba , và sau nầy là ông Nay
Luett.) Các tỉnh Ban Mê Thuột , Pleiku và Kontum , Darlac đều có Dân Biểu , Hội
Đồng tỉnh, và một số công chức người sắc tộc . Cũng có các đoàn Xây Dựng Nông
Thôn người Thượng, (tùy theo sắc dân Rhađê, hay Bà Na v.v..) để nâng cao đời
sống của người dân, giúp đỡ, hướng dẫn,
và phát triển nông thôn khắp buôn làng theo cùng hướng với các tỉnh
thành trên toàn quốc. Sự giao dịch giữa người dân Miền Nam và đồng bào
sắc tộc thời Việt Nam Cộng Hòa rất là hài hòa, không có chút gì gọi là kỳ thị
chủng tộc hay phân biệt đối xử.
Ngoài ra từ sau ngày 30 tháng 4/ 1975, chánh
quyền cộng sản còn mưu toan kiểm soát và hạn chế sự sanh sản của người Thượng
trong ý đồ thâm độc, diệt chủng toàn bộ đồng bào Thượng ở Cao Nguyên vì mộng
bành trướng bá quyền cố hữu của người cộng sản, và cũng để độc chiếm toàn bộ vùng Cao Nguyên vừa
Chiến Lược vừa mầu mỡ nầy của nước Việt Nam (Về mặt quân sự người Pháp cho vùng
Cao Nguyên Trung Phần là một vùng chiến lược quan trọng và quan niệm rằng
"ai chiếm được vùng Cao Nguyên là sẽ chiếm được Miền Nam Việt
Nam")
(3)-
"đàn áp tôn giáo" gây xáo trộn và khủng khoản tinh thần
Ngoài ra gần đây lại còn có vấn đề đàn áp tôn giáo. Hầu hết đồng bào
Thượng đều theo đạo Tin Lành từ trước ngày 30 tháng 4/1975 . Xuất phát từ thời
trước 1975, một số đồng bào Thượng được lực lượng dặc biệt Hoa Kỳ tuyển mộ để
chiến đấu trên mặt trận Cao Nguyên đã được các mục sư những Mỹ và người Việt
Nam truyền bá cho họ đạo Tin Lành. Giáo phái nầy càng ngày càng bành trướng
rộng khắp miền Cao Nguyên từ sau 1975 cho đến ngày nay được coi như là một tôn
giáo chính của đồng bào Thượng, Cộng sản Hà Nội có mặc cảm với giáo phái nầy,
họ quan niệm giáo phái nầy là của người
Mỹ, lại không nằm trong hệ thống Tôn Giáo quốc doanh của họ nên lúc nào họ cũng
có chủ trương đàn áp, khống chế. Gần đây nhất, họ đập phá các nhà nguyện, không
cho xây cất nhà thờ, khũng bố các mục sư, bắt bớ tù đày từ mục sư đến các tín
đồ..gây thêm một sự giao động nếu không muốn nói là một sự xáo trộn nặng nề về
mặt tinh thần cho hầu hết đồng bào miền Cao Nguyên. Chính điều nầy đã làm cho
cả ngàn người phải chạy trốn sang Cam Bốt năm 2001, gây xúc động cho cả thế
giới tự do, và hầu hết đều được định cư
ở Hoa Kỳ .
TẠM KẾT:
Giờ
nầy Hà Nội đã quên đi hay không muốn nhắc tới câu kinh nhật tụng của người cộng
sản "Nơi nào có áp
bức là nơi đó có đấu tranh" một câu mà họ đã từng
xử dụng trong công tác tuyên truyền xúi giục dân chúng Miền Nam Việt Nam nổi
dậy đứng lên hưởng ứng cuộc xâm lăng (được dấu kín trong danh từ "gải
phóng" của họ) . Mà đến giờ chót 1975, dù họ có ra rã kêu gọi trên cả hai
đài phát thanh Hà Nội và MTGPMN, nhưng bộ đội xâm lăng của Văn tiến Dũng và
Trần văn Trà cũng vẫn không bao giờ thấy có một người dân nào hưởng ứng nổi
dậy, chạy theo quân xâm lược..... mà trước 75 chỉ có hàng trăm ngàn người dân
tỵ nạn tìm đường chạy trốn quân xâm lược cộng sản mà thôi !!!!!! (chưa nói đến
hàng triệu người vượt biên vượt biển sau ngày 30/4/1975)
Vì cộng sản đã quen thói móc nối, xử dụng, và
giật dây những công cụ như cha Thanh, cha Chân Tín, hay thầy Thích trí Quang ,
bà Ngô bá Thành hoặc Ngô công Đức... trong công tác xúi giục và xách động đồng
bào nhẹ dạ, nên Hà Nội và đặc biệt là Phạm thế Duyệt đều quan niệm là cuộc biểu
tình ở Cao Nguyên là do bàn tay của các thế lực phản động thù nghịch muốn
gây chia rẽ dân tộc, muốn phá vỡ khối đại đoàn kết toàn dân, vi phạm chủ quyền
đất nước..
Trên
thực tế đây chỉ là một hành động tự phát, tức nước phải vỡ bờ của tất cả đồng
bào Thượng vốn là những người dân chất phát hiền hòa. Không có một thế lực phản
động nào, không có môt người Việt Nam hay người Mỹ nào, không có một linh mục
Thanh thứ hai nào , cũng không có một bà luật sư Ngô bá Thành thứ hai nào, và
cũng không có một Thầy Thích trí Quang thứ hai nào đứng sau lưng cuộc biểu tình
thật sự đòi quyền sống nầy, như Hà Nội đã
tố cáo trước dư luận quốc nội và quốc tế để chạy tội cho chế độ khát máu
công an trị của họ.!
Còn ai muốn chia rẽ dân tộc, muốn phá vỡ khối
đại đoàn kết dân tộc,? chắc chắn lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam phải tự
biết, khi họ xét lại chủ trương và chánh sách diệt chủng của họ đối với đồng
bào các sắc tộc mà họ luôn luôn xem là "bọn dân tộc ít người" không
những ở 7 tỉnh Miền Thượng Du Bắc Việt
từ sau 1945, mà cả ở vùng Cao Nguyên đang sôi sục nầy từ sau ngày
30/4/1975 khi họ cưỡng chiếm được Miền Nam Việt Nam bằng võ lực..
Lẽ ra, cộng sản Hà Nội phải biết rút kinh nghiệm
và phải có chánh sách sửa sai hợp lý, ít nhất kể từ sau biến cố năm 2001, nhưng
trái lại thay vì giúp đỡ cho đồng bào người thiểu số có một đời sống ổn định
hơn cả về mặt vật chất lẫn tinh thần, Hà Nội lại tiếp tục áp dụng triệt để
chánh sách công an trị, lại càng mạnh tay hơn trong chủ trương kỳ thị chủng
tộc, phân biệt đối xử giữa người Kinh và người Thượng, tiếp tục mạnh tay đàn áp
tôn giáo, đào thêm hố chia rẽ Kinh Thượng càng ngày càng sâu càng rộng thêm
.... để rồi vừa đổ thừa cho kẻ thù phản động vô hình nào đó, vừa thẳng tay đàn
áp dân lành gây thêm tội ác đẫm máu đối với người dân vô tội....
Có
một thời nào đó, ông bà ta đã có nói đến một câu sấm không rõ của ai:
Nguyễn đi rồi Nguyễn lại về
Giặc đến Bồ Đề là giặc phải tan....
Nên giờ đây câu sấm cũ xưa nầy gợi ý tôi về một
sự kiện lịch sử sắp xảy ra cho đất nước Việt Nam yêu quí của chúng ta : liên
quan đến vùng Cao Nguyên (Ban Mê Thuột ) liên quan đến chế độ xã hội chủ nghĩa
hiện hành
Miền Nam Việt Nam
mất cũng từ biến cố Ban Mê Thuột , và chế độ cộng sản sẽ sụp đổ cũng từ biến cố
Ban Mê Thuột nầy :
Ban Mê Thuột đi sao về vậy
Đáo hạn chu kỳ không quậy cũng tiêu !
Xin thành tâm cầu nguyện cho đất nước Việt Nam sớm thoát
khỏi ách nạn cộng sản và sớm vãn hồi được Độc Lập . Tự Do thật sự, và để cho
Dân Tộc Việt Nam
sớm được hưởng ấm no trong Thanh Bình và
Thịnh Vượng.......
Tiểu bang Washington ngày 30/4/2004
Trở về Trang Mục Lục